15/9 - NEWS kỉ niệm 10 năm
"Tôi và NEWS, 10 năm trái tim dõi theo"
Phỏng vấn solo Kì 1 ~ Koyama Keiichiro
-Khi ấy chúng tôi đã tỏa sáng-
Koyama được debut chỉ sau 2 năm rưỡi làm Junior. Dù trước khi debut anh ấy đã lặng lẽ theo dấu 1 con đường đúng đắn để chọn lựa.
Thật sự là khi nghe tin mình được debut tôi có cảm giác như nó không thực sự đã xảy đến với tôi vậy. Tôi vào công ty vào 21/01/2001 và quãng đường làm Jr của tôi ngắn ngủi, chỉ chưa đầy 2 năm rưỡi. Tôi chỉ vừa mới hiểu được thế nào là người của JE. Cảm giác giống như tham gia hoạt động ở các câu lạc bộ hay các giờ học ngoại khóa vậy. Hơn nữa, lúc đó tôi chưa quyết định được đó là công việc của đời mình. Sâu thẳm trong tôi đã quyết định rời JE nếu không được debut trước 20 tuổi. Tôi nghĩ rằng mình không thể làm thế này cả đời được, bản thân tôi đã sẵn sàng cho khả năng không được debut.
Tôi bước vào công ty trong những tháng năm còn đi học phổ thông và chưa thực sự nhận thức được cuộc đời mình, nhìn vào bản thân trong thế giới đầy hào quang của JE như một kẻ ngoài cuộc. Tôi quyết định vào học đại học trong trường hợp không được debut. Như vậy tôi có thể tốt nghiệp rồi kiếm một công việc, hơn nữa tôi muốn phục thù lại một lần bị rớt trong thi tuyển đầu vào trung học. Tôi thật sự muốn vào học ở một trường đại học tốt, tôi đã lựa chọn và trúng tuyển vào trường ĐH Meiji. Nếu không được debut tôi sẽ trở thành một sinh viên đại học bình thường và sau đó tìm kiếm một việc làm ... Đó là những gì tôi đã nghĩ khi ấy.
NEWS debut là một nhóm có 9 thành viên, 2 năm sau trở thành 6. Tôi nghĩ rằng họ có thể kể lại cảm xúc thật lòng của họ khi ấy...
Tôi vào ĐH năm 2003, 1 tháng sau thì bước qua tuổi 19. Chỉ còn 1 năm nữa là qua ngưỡng tuổi 20. Năm đó tôi không biết mình phải làm gì ... và rồi NEWS được xác nhận debut. Tôi đã thực sự bất ngờ. Khi tôi biết nhóm được thành lập tôi đã nghĩ rằng "Có lẽ giờ mình đã có thể bắt đầu mơ về công việc này được rồi đây!" và ý định từ bỏ công ty tan biến. Tôi quyết định nỗ lực hết sức mình để là 1 idol và đồng thời là 1 sinh viên đại học. Tôi nghĩ mình thật là may mắn khi có thể tận hưởng những 2 cuộc sống và tôi đã sẵn sàng để bắt đầu. Thực tế có chút khác biệt với mong đợi của tôi. Yamapi đã là center kể từ khi chúng tôi là Jrs, tôi và Shige thì nhảy ở góc phía sau. Khi NEWS được debut có vẻ chẳng giống như là tôi có thể bước lên hàng đầu tiên bên cạnh Yamapi. Thật khó để lấp đầy khoảng cách đó...Trước đó tôi chỉ mới bắt đầu sự nghiệp của mình được 2 năm rưỡi, và dĩ nhiên là chưa đủ để được đứng ở vị trí đó. Và vậy nên tôi đã tuột lại và tuột lại phía sau. Tôi đã cố gắng trong tuyệt vọng để với đến Yamapi. Dù là vậy, khi ấy thực sự là tôi không cảm thấy lo lắng. Thế giới này đẹp đẽ biết bao, và tôi cũng được chú ý nữa. Các staff bảo với tôi là "Cậu thành công rồi!" và cả những tiếng hoan hô ủng hộ tuyệt vời từ fan mà tôi chưa bao giờ được nghe trước đó. Cuối cùng thì tôi cũng được đứng trên 1 sân khấu lớn. Bây giờ nghĩ lại thì hồi đó tôi chưa thực sự sẵn sàng gì cả, chỉ đơn giản là hạnh phúc khi được debut. Không một nỗi lo lắng, chỉ là 1 niềm vui, 1 quãng thời gian hạnh phúc.
Chúng ta hãy cùng tiếp tục xem chuyện gì đã xảy ra trên con đường của anh ấy sau những tháng ngày của niềm vui thuần túy.
Khi Uchi rời đi vào 2005, đó là 1 cú sốc lớn với tôi. Tôi đã thật sự thân thiết với Uchi, chúng tôi là bạn tốt của nhau. Cậu ấy đến từ Kansai còn tôi đến từ Tokyo, nhưng chúng tôi không hề cảm thấy có khoảng cách. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng hát cùng nhau, bởi chúng tôi có những điểm tương đồng. Đến tận bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng nếu cậu ấy còn ở lại thì chúng tôi có thể cùng nhau tạo ra những thứ thật sự thú vị. Và một năm sau chỉ còn 6 thành viên lại là 1 cú sốc nữa. Bởi vì chúng tôi mất đi những thành viên nhưng tôi cũng có những suy nghĩ hổ thẹn: "Tại sao? Tại sao mọi người lại phải rời đi?" Trước đó tôi không thể nói lên thành tiếng điều này với bất cứ ai. Đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất của chúng tôi, mỗi người nói chuyện với nhau rất hạn chế. Chúng tôi đã quá xấu hổ để thể hiện cảm xúc thật sự của mình với nhau, chúng tôi vẫn còn quá trẻ để mở rộng lòng mình. Chúng tôi cũng quá tự mãn. Tôi chắc rằng có 1 số thành viên thì kiềm chế được bản thân, 1 số thì không muốn làm tổn thương người khác. Khi còn là Jrs chúng tôi ở các nhóm khác nhau nên thật sự là thật khó để bày tỏ cảm xúc thật lòng mình cho những thành viên khác.
Khi Koyama bước sang tuổi 25 anh ấy lại một lần nữa mất phương hướng. Bước ngoặt là?
Bước ngoặt lớn nhất của tôi sau khi NEWS trở thành 6 thành viên là sinh nhật lần thứ 25 của tôi. Tôi không biết mình có thể làm gì hơn nữa. Tôi tự hỏi bản thân: "Koyama Keiichiro thật sự có thể làm được những gì?" và câu trả lời là "Không gì cả". Thật sự, tôi đã không thể nghĩ về bất cứ điều gì. Không có gì liên quan cả, chỉ là một khoảnh khắc tự kiểm điểm. Có lẽ tôi đã bắt đầu ngờ vực, vì thế giới giải trí đã trở nên quá mờ nhạt với tôi. Tôi cứ như đang cưỡi trên ngọn sóng mà thực sự lại chẳng làm được gì. Tôi muốn làm gì với tư cách là 1 người của JE? Tôi muốn trở thành ai đây? Tôi đã thay đổi cách đối mặt với bản thân mình, tự tạo ra và tự hỏi bản thân những điều cơ bản. Rồi sau đó tôi nghĩ về những gì mình có thể làm và những gì mình muốn làm. NEWS được chọn làm nhân vật chính trong 24hTV. Tôi đã thất bại nhưng thế nào mà tôi lại muốn học ngôn ngữ kí hiệu. Tôi đã ngỏ lời với chương trình để làm điều đó. Tôi đã nghiên cứu và học hỏi ngôn ngữ kí hiệu, và tôi đã có thể giao tiếp với những trẻ em bị bệnh điếc. Nhà sản xuất của News Every đã nhìn thấy và nói với tôi: "Cậu có thể dùng ngôn ngữ kí hiệu, tuyệt thật! Tôi chắc chắn cậu cũng có thể trở thành 1 phóng viên", và ông ấy đã chọn tôi làm phát thanh viên cho chương trình. Trong khoảnh khắc khó khăn tôi đã được thử thách với những điều mới mẻ, tôi nghĩ mọi chuyện xảy ra thật là đúng lúc. Tôi nhận ra rằng những lo lắng của tôi mang một ý nghĩa. Những lo lắng của ấy đã không tan đi tất cả cùng một lúc, nhưng tôi tìm thấy một con đường mà tôi có thể làm việc chăm chỉ một lần nữa, một sự rộng mở. Tôi cảm thấy như cuối cùng mình cũng có thể cho mọi người thấy một Koyama Keiichiro với tư cách cá nhân. Nhưng NEWS vẫn chỉ được dẫn dắt bởi Yamapi và Ryo-chan. Tôi vẫn nghĩ về NEWS với 2 người họ đứng ở phía trước. Đó là lí do tại sao cá nhân tôi cũng muốn đóng góp cho NEWS, tôi cũng muốn những hoạt động solo của mình giúp ích cho nhóm. Và tôi cũng nhìn vào những nhóm nhạc của các senpai, mỗi người đều có tính cách khác biệt. Tôi ngưỡng mộ những nhóm nhạc mà mỗi thành viên đều có "mảnh sân" của mình. Tôi cũng muốn 1 mảnh sân cho riêng mình và tôi tìm thấy nó khi trở thành phát thanh viên. Tôi quyết định phải nỗ lực hết mình, làm việc với tất cả khả năng. Tôi vẫn đang tiếp tục học ngôn ngữ kí hiệu vì nó là một thứ quan trọng với tôi.
Bước ngoặt lớn nhất của NEWS là 1 năm rưỡi về trước. Yamashita và Nishikido rời nhóm. Koyama là 1 trong những người sống đằng sau tin tức gây sốc này.
NEWS cũng đã mất đi các thành viên trước đó rồi, nhưng tôi luôn luôn nghĩ rằng chúng tôi có thể tiếp tục tiến lên. Niềm tin ấy đến từ thực tế là đã có Yamapi và Ryo-chan, một khi họ còn ở đây thì NEWS vẫn sẽ ổn.
Và sau đó đột nhiên chúng tôi phải đối mặt với sự ra đi của họ. Tôi nghĩ rằng họ cảm thấy một sự mất mát mơ hồ trong khi chúng tôi vẫn đang hoạt động. Đáng lẽ tôi nên thẳng thắn hỏi họ điều đó. Nhưng tôi cũng sợ hỏi họ điều ấy nữa. Tôi đã nói chuyện rất nhiều với Yamapi nhưng lại không thể hỏi cậu ấy.
Ngày hôm đó chúng tôi gặp nhau trong phòng họp của công ty với tất cả các staff. Yamapi đã nói trước. Cậu ấy nói: "Tôi sẽ ra đi". Nhưng bạn biết đấy, tôi, Shige, Massu và Tegoshi đã biết trước điều ấy rồi. "Rốt cuộc thì nó cũng đã tới". Chúng tôi không thể nói một lời nào. Tôi trộm nghĩ: "Chúng ta hãy bàn thêm nữa đi" và" Đáng ra mình nên hỏi trước cậu ấy". Dù sao thì giờ đây tôi có thể nhìn lại khi ấy và nghĩ rằng quyết định của Yamapi là sáng suốt. Khi ở trong một nhóm mà bạn mơ hồ về tương lai của mình, thì giải pháp đặt ra là quyết định từ bỏ tương lai ấy và nhận một thử thách mới với bản thân. Dù cho lúc đó đương nhiên là tôi không thể tha thứ cho cậu ta. (cười)
Sau đó, một đại diện của công ty hỏi "Nishikido, cậu muốn làm gì?" và Ryo-chan đáp: "Tôi cũng sẽ ra đi, tôi sẽ tiếp tục với Kanjani8". Rốt cuộc nếu Ryo-chan không từ bỏ 1 nhóm thì lịch làm việc của cậu ấy quá mệt mỏi. Nhưng mất đi 2 thành viên cùng một lúc ư? Đột nhiên tôi không thể nào thông suốt được, thậm chí tôi không thể hiểu được NEWS sau này sẽ là 4 thành viên. Chúng tôi có thể làm gì đây? Khoảnh khắc ấy tất cả chúng tôi đều cực kì lo lắng.
Sau đó 4 chúng tôi họp lại với các staff, nói về tương lai của NEWS và 1 vài người đã đề xuất chúng tôi disband nhưng hầu hết đều nghĩ rằng có thể tiếp tục. Một người đã nói "Cố lên nào". Tôi tin vào điều ấy và đến nói chuyện với đại diện công ty. Tôi phải làm gì đó nếu không thì NEWS sẽ biến mất...Tôi nói với staff hết lần này đến lần khác "Tôi muốn NEWS tiếp tục". Tôi giữ liên lạc với Shige, và cả Massu và Tegoshi. Tôi nói với họ: "Nếu NEWS disband thì tất cả hoạt động của chúng ta sẽ chấm dứt. Hãy tiếp tục giữ nhóm chúng ta đã xây dựng cho đến nay. Hãy sát cánh bên lịch sử của chúng ta". Tôi nói chuyện với từng người họ. Tôi nghĩ Massu và Tegoshi thực sự rất lo lắng, vì họ có thể tiếp tục và thành công với Tegomass. Nhưng lựa chọn đó thật sự rất đáng sợ. Tôi muốn họ ở lại với NEWS bằng bất cứ giá nào. Đương nhiên, tôi biết họ cũng yêu NEWS. Tôi chỉ nghĩ rằng mình không muốn phải hối tiếc vì không bày tỏ những cảm nghĩ này với họ. Tôi cũng nói chuyện rất nhiều với Shige nữa. Cậu ấy là người bạn đồng hành có cùng một niềm tin với tôi kể từ những ngày còn là Jrs. Shige cố gắng suy nghĩ 1 cách lạnh lùng nhưng cậu ấy cũng sợ hãi. Khoảng thời gian đó rất đau đớn và vô cùng mệt mỏi. Tôi ở nhà, ngồi trên ghế sofa và chỉ khóc, thức dậy vào buổi sáng và bắt đầu tự nhiên mà khóc. Ngày ngày trôi qua mà tôi vẫn không thể hiểu được. Giờ đây nghĩ lại thì, những giọt nước mắt ấy chính là nỗi sợ hãi mất đi NEWS của tôi. Dù sao, tôi cũng nghĩ là mình phải làm hết khả năng có thể. Nguồn năng lượng chính là từ các fan. Tôi được thúc đẩy bởi tất cả các tiếng nói: "Hãy bảo vệ NEWS", và tôi tiếp tục.
Một tình yêu sâu sắc dành cho NEWS và các fan. Cuối cùng thì sự đau khổ cũng được giải quyết. Giờ đây mọi thứ đều tốt lành.
Ngay tại thời điểm đó tôi đã có nhiều cơ hội đến thăm những nơi bị tàn phá bởi trận động đất với tư cách là phát thanh viên. Sự rời nhóm đã được quyết định nhưng chúng tôi vẫn chưa thể thông báo rộng rãi. Có những nạn nhân của trận động đất nói với tôi: "Xin NEWS hãy trở lại với tất cả thành viên!", "Tôi muốn sớm được đến concert của các bạn!" Thậm chí trong số họ còn có người nói rằng: "Khi trận động đất bắt đầu tôi đã ôm các album của NEWS và chạy ra ngoài!" Nhưng tôi biết 2 thành viên đã ra đi rồi. Tôi phải thông báo 1 tin buồn như vậy đến những người là fan của chúng tôi, mà hơn nữa, họ lại đang phải sống trong 1 khoảng thời gian đau khổ...thật là khó khăn. Đó là khi tôi nhận ra 1 điều: "Chúng tôi phải tiếp tục cùng NEWS, dù có là 4 người thì chúng tôi cũng cần có 1 concert ở ngay tại nơi bị tàn phá bởi trận động đất!" Tiếng nói của các fan là lí do đầu tiên mang chúng tôi trở lại. Tôi bắt đầu yêu các fan của NEWS thêm 1 lần nữa. Trước ngày thông báo rộng rãi, tôi đã nói chuyện với nhà sản xuất của News every. Tôi nói với ông ấy:"Ngày mai tôi sẽ lên tin tức, tôi chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với NEWS. Tôi có thể tiếp tục công việc ở đây không? "Mình làm việc ở đó bởi vì mình là 'Koyama Keiichiro của NEWS'"...tôi luôn nghĩ như thế. Sau đó nhà sản xuất đáp lại: "Tôi không tuyển một thành viên của NEWS, tôi đã chọn một người là Koyama Keiichiro, sẽ không có gì thay đổi được quyết định của tôi sau thông báo vào ngày mai".
Tôi thật sự hạnh phúc, tôi nhận ra mình đang làm việc với những con người thật nhân hậu. Nhờ những lời đó mà mục tiêu của tôi với NEWS trở nên mạnh mẽ hơn. Những lời như vậy từ mọi người đã trở thành động lực cho tôi.
Nhưng chưa có gì được quyết định cho tương lai của NEWS cả. Tegomass đang đi tour vì vậy chúng tôi đã quyết định sẽ bàn bạc khi tour kết thúc. Tôi muốn họ tập trung vào tour của họ. Tegomass đem đến những sự động viên và nguồn năng lượng cho các fan trong thế giới tươi sáng của họ, tôi nghĩ thật là sai lầm nếu tất cả trở nên ủ rũ và bàn về NEWS tại thời điểm đó. Trong suốt Tegomass tour tôi nghe về các concert của họ ở các nơi khác nhau, những sân khấu bổ sung..v..v... Tôi thấy vui cho Tegomass vì họ thật tuyệt nhưng tôi cũng lo âu, nghĩ rằng khả năng của NEWS đã trở nên mong manh hơn. Tôi đã đến xem buổi biểu diễn của Tegomass. Họ hát Sakura Girl và tôi bắt đầu bật khóc. Tôi nhận ra rằng tình yêu của họ dành cho NEWS vẫn không hề thay đổi. Và tôi quyết định tin ở họ.
Một khởi đầu mới đã được quyết định, Koyama trở thành trưởng nhóm, giấc mơ về tương lai của NEWS...
Sau khi Tegomass tour kết thúc, chúng tôi họp lại lần nữa để nói chuyện. Chúng tôi quyết định đơn giản hóa và cố gắng đáp ứng nguyện vọng của từng thành viên. Tôi nói rằng: "Nếu chúng ta để nó chấm dứt tại đây thì đó chỉ là vì cái tôi của chúng ta mà thôi. Xin mọi người hãy lắng nghe và trân trọng các fan". NEWS chỉ còn lại 4 thành viên, nhưng rất nhiều fan đã quyết định ở lại. Chúng tôi đã mất đi các thành viên nhưng chúng tôi còn nhận về được nhiều hơn. Bởi vì các fan đã trở thành 1 thành viên của NEWS rồi. Giờ đây tôi thực sự cảm thấy số lượng thành viên của chúng tôi tăng lên đó. (cười)
Không 1 nhóm nào khác ở JE đã trải qua một điều như vậy. Chúng tôi mất đi các thành viên, bị yêu cầu disband nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục...chuyện này trước đó chưa bao giờ xảy ra. Sau chuyện này thì không gì có thể làm chúng tôi sợ hãi được nữa. Chúng tôi không còn gì để mất cả. Chúng tôi đã khởi đầu lại, ra mắt Chankapaana và World Quest, lịch sử của NEWS được viết tiếp từng chút, từng chút một. Gần đây tôi có nói chuyện về NEWS với những người tôi không quen và thường nghe họ nói "Có phải là cái nhóm có 4 người đó không?". Điều này khiến tôi thực sự hạnh phúc. NEWS giờ được biết đến là 1 nhóm có 4 thành viên, tôi hài lòng.
Tôi nghĩ rằng từ giờ trở đi việc thể hiện các khả năng cá nhân của chúng tôi để giúp ích cho nhóm rất quan trọng. Là 4 người, chúng tôi không thể lừa dối bất cứ ai. Chúng tôi cảm thấy cá tính của mình giờ đây được bộc lộ nhiều hơn. Đó là lí do tại sao tôi nghĩ rằng cần thiết để bồi dưỡng các hoạt động cá nhân.
Điều cuối cùng tôi muốn bày tỏ là lòng biết ơn của mình đến Yamapi và Ryo-chan. Rõ ràng rằng họ là nền tảng cho NEWS khi nhóm được thành lập và NEWS phát triển cũng là nhờ vào họ. Chính hoạt động với 6 người đã trao cho chúng tôi cơ hội có 1 khởi đầu mới với 4 người. Tôi chưa bao giờ ghét họ. Dù cho đã có đôi lúc tôi không thể nào tha thứ cho họ. (cười) Có đôi lúc tôi cũng đã không thể chịu được việc chứng kiến những công việc mới của họ. Nhưng giờ đây tôi lại có thể quan sát họ làm việc chăm chỉ. Bởi tôi hiểu rằng chúng tôi đều có những người ủng hộ mình. Xung quanh chúng tôi có rất nhiều người ủng hộ...cuối cùng thì tôi cũng có thể nhận ra điều ấy và giờ tôi cảm thấy thoải mái.
Bây giờ tôi mong muốn những điều tốt đẹp đến với tất cả các thành viên của NEWS, bao gồm cả Yamapi và Ryo-chan. Tôi muốn chúng tôi được hạnh phúc, trở thành những ông lão và cùng nhau cười khi nhớ về quá khứ. Như là "Chúng ta đã để rụng mất quá nhiều thành viên!" (cười) Đó sẽ là niềm vui thực sự nếu chúng tôi có thể nói kiểu như "Hồi đó tôi đã nghĩ thế này" hoặc "Đó thực sự là 1 khoảng thời gian khó khăn".
Chúng tôi sẽ không thất bại, không bao giờ thất bại. Chúng tôi đã có thể gìn giữ NEWS và sẽ làm các fan hạnh phúc! Chúng tôi đã khiến họ phải buồn và rơi nước mắt rất nhiều rồi. Từ bây giờ trở đi tôi muốn khiến các fan của NEWS được hạnh phúc hơn bất cứ fan nào. Hãy quan tâm đến chúng tôi. Chúng ta hãy cùng nhau tạo ra những kỉ niệm mới.
===
Credit: spilledmilk25@LJ
Vtrans: teenwitch.
<Không copy bài dịch này đi bất cứ nơi đâu. Nếu bạn muốn chia sẻ lên các blog, forum, fb cá nhân hãy dẫn link về đây>.
===
NEWS sắp được 10 năm rồi đấy ~ ^^ 1 chặng đường rất dài và con đường NEWS đã đi qua không hề bằng phẳng mà phải trải qua rất nhiều khó khăn. witch dịch bài này dành tặng cho tất cả các bạn fan NEWS đã ở lại cùng NEWS sau cái ngày 7/10 năm đó. Hãy cùng nhau giữ vững niềm tin của mình nhé!
Cám ơn các bạn đã đọc. Chỉ còn mấy ngày nữa là đến sinh nhật Kei, lúc ấy thì witch không ở nhà nên chưa chắc có kịp chuẩn bị được quà cáp gì, nên có thể xem như bài dịch này là 1 món quà mọn dành cho sn Kei vậy.